TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
+3
Thuy Nga
Kitty
meomun
7 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Cho mãi đến bây giờ tôi vẫn chưa quên gương mặt tái xám của H’ Mai hôm ấy .Đôi mắt đen láy đã vĩnh viễn nhắm lại, nét hồn nhiên, ngây thơ biến mất nhường chổ cho dấu vết những cơn đau đớn còn sót lại sau cái chết thảm khốc. Hai trạng thái khác biệt ấy chỉ cách nhau trong vòng một ngày.Mới hôm qua em còn tươi cười hẹn sẽ đi rẫy lấy xoài cho tôi, vậy mà hôm nay chưa kịp bước chân ra rẫy em đã vĩnh viễn nằm lại. Tôi sẽ không bao giờ còn nhận được những trái xoài đầu mùa thơm ngát từ bàn tay em học trò dễ thương ấy nữa
Tôi chủ nhiệm H’Mai đã ba năm nay, từ ngày mới bước chân về trường và nhận lớp chủ nhiệm. Ngày đầu bước vào lớp tôi đã chú đến cô bé dân tộc J Rai có đôi mắt sáng thông minh và hiền hậu ngồi ở bàn đầu. Em có gương mặt sáng sủa khác hẳn các em khác. Em nói tiếng phổ thông cũng rất chuẩn mặc dù mới là lớp sáu. Càng về sau tôi lại càng ngạc nhiên và thích thú hơn khi thấy em biết chào thầy khi đến khu tập thể giáo viên chơi cùng các bạn, trong khi các em khác cứ tự nhiên đi về,chẳng chào thầy, cô nào. Trong lớp em là một trong số học sinh giỏi văn, điều này rất hiếm đối với học sinh dân tộc ít người, đó cũng là điều mà một giáo viên văn như tôi rất quí.Em và gia đình em cũng rất quí mến tôi, mùa nào có thứ trái cây gì ở rẫy em đều mang về biếu tôi . Chiều chiều đi rẫy về em đều ghé vào khu tập thể giáo viên để cho thầy, khi thì mấy lóng mía, khi thì mấy lon gạo đầu mùa, khi thì mấy trái bắp non, có khi mấy con cá mà ba em đánh được ngoài sông, gia đình em khi có việc cũng hay gọi tôi đến uống rượu rồi giữ lại ăn cơm nhưng phần nhiều tôi hay tìm cách từ chối vì tửu lượng quá yếu vả lại tôi chả thấy có gì ngon ở cái vị chua chua, nồng nồng, đắng đắng của rượu ghè, không như những giáo viên cùng trường, cứ thỉnh thoảng tìm mua về một ghè cùng nhau uống. Người dân tộc Ja Rai ở đây chỉ không thích tôi ở mỗi điểm đó, còn các phong tục khác như nhảy xoan, đánh chiêng, nói tiếng dân tộc tôi đều làm được cả, vậy nên đi đến làng nào dân làng cũng biết tôi. Ngày mới về tôi hay thích theo học sinh đi chơi các làng trong xã vì tính tôi thích khám phá những điều mới lạ, đó cũng là lí do vì sao tôi trụ lại ở xã vùng sâu, vùng xa nghèo khó này lâu đến thế mà không bỏ nghề như một số bạn bè cùng khóa
Mùa khô ở đây kéo dài đến sáu tháng, hồi ấy chưa có công trình Ayun Hạ nên ở xứ sở thung lũng này, mang tiếng là Tây Nguyên nhưng nóng và khô khốc, khó chịu hơn đồng bằng. Ai đã đến chắc đều không muốn quay lại . Xuống khỏi đèo Chư Sê người ta cứ tưởng đến đồng bằng vì lại thấy rất nhiều tre, dừa và đồng ruộng nứt nẻ. Ngang qua các làng dân tộc hai bên đường đều trống trơn, chẳng thấy màu xanh cây lá, ngoại trừ cánh đồng cỏ cháy hai bên đường, một vài cây cọ xa xa, đứng chơ vơ giữa cánh đồng. Trong làng thì bụi bặm bốc lên theo từng cơn gió, mấy con heo đen sì bụng ỏng, lang thang bên cạnh mấy đứa trẻ con trần truồng đen cháy đứng nhìn chiếc xe khách chạy ngang, vài người đàn bà ở trần, đứng giã gạo trước sàn nhà . Vậy đó, ngày đầu tiên tôi đến nhận nhiệm sở ở một huyện như thế, nhưng bấy nhiêu đó chưa phải là hết, còn khủng khiếp hơn nếu như bạn nghe hai câu thơ về huyện này :
“ Thành phố Fulro
Thủ đô đu đủ”
Thật thế, thuở ây AyunPa nổi tiếng có nhiều Fulrô hoạt động, năm 1983 Fulrô còn chận xe khách từ Gia Lai xuống Ayunpa và cướp sạch tài sản trên xe, nhưng đó chỉ là một số ít phần tử người JRai xấu, còn lại học sinh tôi rất ngoan, dân làng thì rất quí mến giáo viên chúng tôi
Mùa khô đến cũng là mùa xoài, ở vùng này xoài rất nhiều, hầu như ở rẫy nào cũng có một,hai cây xoài, cây rất to trồng từ đời nào không biết, người dân tộc trồng nó để lấy bóng mát nghỉ trưa khi đi làm rẫy, họ đi từ sáng đến chiều mát mới về nên hầu như ban ngày trong làng rất vắng vẻ,họ ở hết ngoài rẫy,có lẽ cũng để tránh cái nóng ngột ngạt từ mái tole rất thấp của nhà sàn nữa ! Buổi chiều không dạy, tôi hay đi lang thang theo các lối mòn qua rẫy, các lối mòn ở đây rất giống đồng bằng quê tôi, tôi rất thích các lối đi chui qua các lùm tre dày, có khi lượn qua bờ sông,có khi băng qua rẫy, rất mát và đầy tiếng chim kêu ríu rít, đôi lúc bắt gặp một con chim cút chạy ngang qua lối đi hẹp, lủi nhanh vào bờ dậu rậm rạp, khung cảnh ấy làm tôi nhớ tuổi thơ của mình quá, nhớ quê và gia đình nữa...Buổi chiều mùa khô ở đây hay có những cơn giông, xoài chín rụng đầy gốc, thỉnh thoảng tôi gặp các em học sinh đi rẫy, gặp thầy các em hay mắc cở, nhất là các em nữ,nhưng cũng có em rất bạo dạn chuyện trò với thầy, dạy thầy tiếng Ja Rai ,dạy thầy nhảy xoan, H’Mai là một trong những em học sinh như thế.
Thuở ấy, thời bao cấp thiếu thốn nhưng thật vô tư, vui vẻ,tập thể giáo viên chúng tôi đều từ đồng bằng chi viện cho Tây Nguyên nên yêu thương nhau như anh em một nhà. Hơn nữa ngoài tập thể chúng tôi là người Kinh ra chung quanh là làng dân tộc nên mặc dù chúng tôi quê tứ xứ, Bình Định, Quảng Ngãi, Thanh Hóa, Hà nam Ninh ...chúng tôi vẫn hòa hợp với nhau, chăm sóc nhau khi đau ốm, chia vui, xẻ buồn chứ không như thời kinh tế thị trường bây giờ, nhiều trường giáo viên ganh nhau từng tiết tăng giờ, giành nhau từng học trò học kèm...
Trường nằm trên quốc lộ 25, cách thị trấn 12km cũng có nghĩa là cách xa chợ 12km, xa bệnh viện 12km, xa ánh sáng văn minh,xa văn hóa tinh thần 12km nên cuộc sống của chúng tôi thật thiếu thốn mọi mặt. Tập thể có hai chiếc xe đạp của hai gia đình giáo viên lớn tuổi, còn lũ mới ra trường như tôi làm gì sắm nổi xe đạp, vậy nên một tháng mới đi chợ một lần, vả lại thời bao cấp mắm, muối, gạo, thịt gì đều ăn tem phiếu, có tiền đâu mà đi chợ, bữa cơm thường là nồi canh trong suốt vì nấu bằng trái giang, thậm chí có khi là mấy miếng xoài xanh bỏ tí muối, tí bột ngọt để chan với cơm cho dễ nuốt, vậy mà bếp tập thể vẫn vang tiếng cười chứ chẳng có ai nhăn nhó, than van gì .Có lúc hết gạo chúng tôi chia nhau vào làng xin bắp ăn qua ngày, chờ đến xuất gạo tháng sau. Nổi khổ của giáo viên chúng tôi chưa hết bởi mùa khô cũng là mùa của bọ chét, những sinh vật nhỏ bé ấy có rất nhiều dưới đất bột, nhất là những nơi gần làng, vì có lẽ sinh ra từ phân bò, cắn rất ngứa và để lại vết thâm đen trên da rất lâu, có người còn bị nhiễm trùng hóa thành ghẻ. Tội nhất là các cô, thịt da con gái hình như ngon ngọt hơn con trai hay sao mà bị bọ chét cắn nhiều hơn, tay chân cô nào cũng loang lổ, các cô thường gọi đùa với nhau là những “ bông hoa nhỏ”. Riêng tôi thì đã được “ làm quen” với bọ chét từ năm trước khi về thực tập ở một trường cách đó 12km, xong đợt thực tập tôi đã thề sẽ không bao giờ quay lại nơi này nữa, nhưng rồi như một định mệnh, ra trường tôi lại quay về đúng nơi ấy. Ngày trở lại Ayunpa tôi không ngờ mình về đúng cái trường mà lúc ngồi trên xe khách lần đi thực tập ngang qua mình đã đeå yù nhìn, trường nằm giữa làng dân tộc đìu hiu, vẻ buồn muôn thuở ngự trị suốt cả ngày, cả không gian quanh đấy. Ban đêm thì càng buồn hơn, bóng tối tàn nhẫn tha hồ bành trướng bởi chỉ có vài ngọn đèn dầu leo lét ở những gian phòng tập thể giáo viên, còn trong làng dân tộc gần đó thì tối mịt, xa xa có vài nhà bập bùng lửa bếp, điệu dân ca J Rai buồn bã của một thanh niên đang nhớ người yêu nào đó văng vẳng từ trong bóng đêm hun hút...Ở đây chỉ có một trò vui duy nhất đó là ngày làng “ ăn nhà mã”, tiếng Ja Rai gọi là “ hỏa Pơ sát” Theo cách hiểu của tôi thì đó giống như ngày giỗ của người Kinh, có khác là người Kinh giỗ ở nhà còn người Ja Rai tổ chức tại mã vì ở nhà không có bàn thờ như người Kinh . Gia đình chủ mã thông báo cho các làng xunh quanh, có khi thanh niên ở các làng rất xa, mười mấy, hai mươi cây số cũng kéo về và dĩ nhiên là họ đi bộ từ buổi trưa hoặc chiều vì ngày ấy làm gì có xe . Trai, gái sắm sửa váy áo đẹp nhất, phấn son rồi kéo nhau đi như đi hội . Các đội chiêng các làng cũng kéo đến thi tài, đội nào đánh hay nhất sẽ được nhà chủ thưởng cho cái đầu bò . Thường thì buổi chiều hôm ấy trong làng đã chuẩn bị rộn rịp, đội chiêng làng đã mang chiêng ra đánh thử, đang học mà các em nghe tiếng chiêng nét mặt tươi hẳn lên, bàn nhau xôn xao và mất tập trung vào tiết học, thậm chí tôi cũng thấy rạo rực chứ đừng nói các em . Nhưng cũng tiếng chiêng ấy lúc nửa đêm về sáng vọng từ làng xa đến làm tôi buồn không thể tả, tiếng chiêng đánh thức tôi và trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, nằm nghe tiếng chiêng văng vẳng giữa đêm khuya yên lặng tôi cứ tưởng mình lạc đến một thế giới xa lạ nào, đang trôi bềnh bồng về một phương trời hiu hắt nào, xa hẳn người thân yêu, nhớ gia đình và tuổi thơ ở quê nhà, tưởng như không bao giờ còn trở về được nữa, tôi thấy mình như bị lưu đày, bị chôn vùi mãi mãi nơi đây, rồi những giấc mơ buồn kéo đến vây quanh tôi, những kỉ niệm buồn cùng tiếng chiêng cứ ray rứt theo tôi mãi, kỉ niệm vui khi nhớ lại đã thấy buồn, kỉ niệm buồn nhớ lại càng buồn hơn, tôi cứ miên man với những hoài niệm, không ngủ được, ngoài kia vầng trăng hạ tuần khuyết, vàng vọt úp xuống như một con mắt buồn còn lại giữa không gian mênh mang …
. Các lễ ăn nhà mã của người Ja Rai thường bắt đầu lúc 20 giờ và kéo dài đến 5 giờ sáng hôm sau, rồi tạm nghỉ đến 16 giờ bắt đầu trở lại, đến khoảng 18 giờ thì kết thúc, mọi người kéo nhau về trong trạng thái say nghiêng ngã, có khi về không dến nhà, nằm ngủ luôn ven đường . Thời ấy vì buồn nên thỉnh thoảng tôi cũng tham gia, tôi được H’ Mai dạy cách nhảy cho đúng nhịp, vì nếu nhảy không đúng nhịp sẽ giẩm váy cô gái bên cạnh và các cô sẽ bỏ chạy đi nơi khác, không nhảy với mình nữa ! Đôi lúc, trong tiếng chiêng vang rền, tiếng hú hoang dại, trong không khí trầm hùng hoang sơ ấy tôi chợt quên mất mình là ai, muốn vứt bỏ ngay cái chức thầy giáo vướng bận, muồn trở thành một chàng trai khỏe mạnh, thanh xuân của núi rừng hùng vĩ trong đêm dạ hội Tây Nguyên này, nhưng rồi chỉ được chốc lát, tôi lại trở về với chính tôi, vì không nói rành tiếng Ja Rai, nhảy chưa được chuẩn nên “ cái đuôi” người Kinh lòi ra và vì vẫn còn sự kì thị của một số người ở các làng khác, không biết tôi là giáo viên , giữa giây phút tôi bị chối bỏ ấy tôi bỗng thấy mình cô đơn kinh khủng, tôi lại có y nghỉ muốn bỏ về đồng bằng ngay sáng mai để trở về thế giới của mình, quê hương mình.
Nhưng sáng hôm sau lên lớp, gặp gương mặt ngây thơ của các em tôi lại quên hết buồn phiền, rồi không khí đầm ấm của tập thể giáo viên làm vơi đi nổi nhớ bạn bè, gia đình ở tít dưới đồng bằng xa kia, trừ thời gian gần tết, khồng khí tháng chạp se lạnh, nắng vàng, sương mù lại tiếp tục gợi nhớ những kỉ niệm về tuổi thơ ở quê nhà trong tôi, tôi lại xôn xao chờ đợi ngày nghỉ để về quê ăn tết với gia đình . Đó là điều may mắn của tôi so với các giáo viên quê tận ngoài Bắc, ít ra một năm tôi còn được sum họp với người thân trong dịp tết còn họ thì với thời gian nghỉ tết một tuần, tiền lương ít ỏi, phương tiện tàu xe thiếu thốn thời bao cấp làm sao có thể vượt ngàn cây số về với gia đình, vậy nên họ đành ở lại ăn tết với nhau vì người dân tộc Ja Rai thời ấy chưa biết tết của người Kinh, sáng mùng một họ vẫn vác cuốc đi làm như ngày thường, cũng may là cách trường không xa mấy có một làng kinh tế mới người Hà Nam Ninh, để họ còn được đi chúc tết hoặc đón khách đến nhà chơi
Thiếu người Kinh, tết đến thật buồn nhưng khi người dân kinh tế mới kéo đến đông họ cũng là nguyên nhân gây xáo trộn, phá vỡ sự yên bình nơi đây, làm mất đi sự hồn nhiên, tốt bụng của người Ja Rai, họ biết buôn bán, tính toán chứ không còn vô tư cho, tặng nữa, rồi tệ nạn ăn cắp vặt cũng xuất hiện trong học sinh vì có nhiều hàng quán mọc lên . Học sinh bây giờ có mang quà đến biếu thầy cũng vì ở lại lớp hoặc thiếu điểm chứ không vô tư như trước nữa, nhưng điều mà tôi tiếc nhất đó là họ đã làm biến mất những khung cảnh thiên nhiên đẹp hoang sơ của tôi . Bờ sông lau sậy đìu hiu, những bờ hồ với lùm tre mát rượi tôi ngồi câu cá, con đường mòn quanh co, nhỏ bé họ đã rào ngang, cuốc đi, làm nhà hoặc làm ruộng mất rồi…Họ còn phá rừng ghê gớm, đi kinh tế mới để khai khẩn đất hoang nhưng vì thấy khai thác gỗ mang lại nhiều lợi nhuận hơn nên họ đều lao vào nghề rừng . Trong bối cảnh xã hội có nhiều biến động ảnh hưởng xấu đến đạo đức học sinh như thế, H’Mai vẫn không có dấu hiệu nào suy giảm lòng tin yêu đối với tôi, em vẫn giữ tình cảm quí mến tôi như năm nào mặc dù cuộc sống có khó khăn hơn, em phải đi làm rẫy nhiều hơn, em vẫn dành thời gian hái cho tôi những trái cây đầu mùa vừa chín tới mà tôi thích . Năm học thứ ba tôi chủ nhiệm em sắp kết thúc, sang năm có lẽ tôi không còn dạy em nữa nhưng điều ấy chưa xẩy ra thì em đã vĩnh viễn dừng lại, dường như muốn mãi mãi là học trò chủ nhiệm của thầy hay sao không biết…
Chiều hôm ấy, một buổi chiều tháng ba, chiều mùa khô chậm tối lắm, ráng đỏ, ráng vàng tận chân trời thảo nguyên xa thẳm, lửa đốt rẫy cháy trên sườn núi xa như những vết thương đỏ máu trên thân mình con khủng long thuở hồng hoang còn sót lại, buổi chiều nóng bức trong thung lũng thiếu gió có những đàn bò đi ăn trong rừng về muộn. Người đi rẫy về từng hàng dài, cỏng con trên lưng, mệt mỏi bước đi trong đám bụi mù do đàn bò giẩm tung lên, cảnh sắc mùa khô Tây Nguyên đơn điệu quá ! Tôi đứng nhìn khung cảnh quen thuộc ấy vì dù sao cũng đở ngán hơn là mùa mưa nhầy nhụa, buồn bả thì chợt nghe thấy có tiếng trống báo hiệu người chết nổi lên phía làng, tôi hỏi một người dân làng đi qua, ông ta nói H’Mai chết vì tự tử, tôi hỏi vì sao, ông ấy nói qua loa rằng do em bị cha mẹ la vì lỡ tay đánh bể cái ché quí của dòng họ, ông ta còn nói gì đó nữa nhưng tôi không còn đủ bình tỉnh để nghe hết câu chuyện.
Khi tôi bước chân lên cầu thang nhà H’ Mai thì dân làng cũng đã tập trung đông đủ . Ở một góc sân tôi nhìn thấy hàng chục ghè rượu, một đống lửa được đốt cháy từ bao giờ ở giữa sân, một số thanh niên đang khiêng nước về để chuẩn bị đổ vào ghè . Trong nhà, gần cửa là một nhóm đàn ông ngồi quanh một ghè rượu đã được cột dây và mở nắp, họ vừa hút thuốc vừa uống rượu và nói chuyện như là họp mặt bình thường, thấy tôi vào họ chào và đưa vòi rượu về phía tôi mời uống, tôi lắc đầu, lách qua đám uồng rượu tôi vào phía bên trong . Bên trong toàn là đàn bà, tôi nhận ra mẹ, bà H’Mai và những bà già khác ngồi chung quanh giường em, họ khóc nhưng không có nước mắt, xen lẫn những câu kể bằng tiếng Ja Rai là những tiếng hú, tiếng kêu đau thương . Em nằm trên giường bất động, cứng đờ, tôi không tìm thấy sự thân quen nữa mà như xa lạ lắm, mà không xa lạ sao được vì em đâu còn biết có tôi hiện diện nơi đây, chứng kiến sự ra đi một mình, cô đơn về phương trời xa xôi nào chỉ còn thấy trong giấc mơ thôi….
Mẹ em níu lấy tay tôi và nói một tràng tiếng J Rai xen lẫn tiếng nấc, tôi không nghe được gì, tôi an ủi bà mấy câu rồi bỏ đi ra, mầy người đàn ông gần cửa chặn tôi lại uống rượu, tôi cầm bát rượu hững hờ đưa lên môi, lần đầu tiên tôi nhận ra rượu không đắng nữa, vị đắng của rượu không lấn át được vị đắng tôi đã mất em
Tôi lơ mơ nghe ba em kể. Trưa hôm ấy đi học về H’Mai đi ra sông lấy nước, khi về lấy quả bầu ra khỏi gùi em lỡ tay làm rơi bể quả bầu, nước chảy tung toé, mẹ em tiếc của nên hơi nặng lời với em, chiều hôm ấy H’Mai bảo mệt không đi rẫy, chờ mọi người đi hết em đã chuẩn bị cho chuyến đi xa của mình. Em đã hái một loại trái cây có hoa màu vàng được trồng làm hàng rào ở vùng này, giã ra hoà với nước uống ( người Ja rai ở đây hay tự tử bằng loại trái này) Tôi biết loài cây ấy, trong sân trường cũng có vài cây, tôi cũng thích những đoá hoa vàng ấy nhưng không ngờ bó lại có thể làm chết người, “đoá hoa vàng mỏng manh cuối trời”(1) ấy như lời chia tay mãi mãi của em với tôi Có một người hỏi tôi có biết cây ấy người Kinh gọi là cây gì không? Tôi bảo không biết, mà biết để làm gì nhỉ ? Chỉ biết là em đã chết rồi !
Ngoài kia tiếng chiêng bắt đầu nổi lên, đó là đội chiêng trẻ, thường trong làng có hai đội chiêng, môt đội chiêng thanh niên, một đội chiêng của người lớn, chiêng người lớn thường đánh với nhịp chậm, buồn còn chiêng thanh niên đánh rộn rã hơn để cho thanh niên nhảy xoan . Tôi ra đầu sàn nhà ngồi nhìn xuống, vòng xoan đã hình thành từ bao giờ rồi, tôi nhìn thấy những gương mặt quen thuộc của học sinh lớp tôi, bạn cùng lớp với H’ Mai, đang nắm tay nhau vui cười nhảy theo nhịp chiêng quanh nhà H’ Mai như chẳng hề biết rằng bạn mình đang nằm trên kia ( khi mới về đây tôi rất lạ lùng về việc này, tôi tưởng người Ja rai không biết buồn khi tử biệt, tôi hỏi các giáo viên người J Rai, họ giải thích người dân tộc làm như vậy để vơi đi nổi buồn của gia đình có tang và để cho người chết ra đi vui vẻ, chẳng biết H’Mai có vui khi thấy đông đủ bạn bè trong lớp đang nhảy dưới kia hay không, riêng tôi, tôi không thể nào làm như thế được . Tôi lặng lẽ bước xuống cầu thang, chen ngang vòng xoan đi về, mấy bàn tay học sinh níu lấy tôi “ thầy nhảy đi thầy”, tôi lắc đầu, bước ra đường nhựa, đường vắng tanh, trăng đã lên cao, bầu trời đêm trong xanh, bóng những mái nhà sàn nằm im lìm, những chiếc cầu thang lật sấp như lời từ chối tiếp đón những vị khách muộn màng, một mình trên đường vắng, bỏ lại tiếng chiêng rộn rã sau lưng tôi thấy đầu óc trống rỗng , trống như chổ ngồi của H’ Mai trong lớp sáng mai đây tôi phải đối diện . Tiếng chiêng vẫn đuổi theo sau lưng tôi, xa dần, xa dần, buồn bã, tiếng chiêng sẽ còn đi vào giấc ngủ của tôi tới rạng sáng . Tiếng chiêng lúc về sáng sao mà buồn thế, nó ám ảnh tôi, nó như đưa ta đến tận cùng nổi nhớ, quá khứ lần lượt hiện về với khuôn mặt xa xăm, buồn bã . Lúc này mọi người đã ra về hết, bạn bè cũng ra về hết để còn chuẩn bị đi học, chỉ riêng H’ Mai là không đi học nữa, H’ Mai có buồn không ?
Chuù thích : (1) trích trong baøi “ Nhö moät lôøi chia tay” cuûa Trònh coâng Sôn
IAPIAR 21/ 10 / 1991
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Các bạn đọc truyện ngắn này sẽ hiểu rõ hơn tâm trạng của meomun khi sáng tác bài "Phương trời xa lạ"
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Mình hiểu cái cảm giác này. Đây là cảm giác của những người xa nhà quá lâu mà chưa được trở về. Thời còn sinh viên , Kitty học ở nước ngoài, đời sống sinh viên lúc đó khá tốt vì được học bổng toàn phần. Nhưng thời đó phương tiện thông tin liên lạc không được như bây giờ. Để liên lạc về gia đình chỉ có viết thư qua đường bưu chính, gấp lắm thì đánh điện tín chứ không thể dễ dàng gọi điện thoại hay chat video. Thế nên đến năm học thứ ba, vào lúc nửa đêm thỉnh thoảng Kitty cảm thấy không khí trong phòng mình dường như bị cô đặc lại, cảm thấy mơ hồ hình như mình đang ở đâu xa lắm.... hình như mình đang ở thế giới nào đó chứ không còn ở trên trái đất này, hình như mình không còn bao giờ trở về nhà để gặp người thân được nữa.... rồi mình cảm thấy khó thở....meomun đã viết:...nằm nghe tiếng chiêng văng vẳng giữa đêm khuya yên lặng tôi cứ tưởng mình lạc đến một thế giới xa lạ nào, đang trôi bềnh bồng về một phương trời hiu hắt nào, xa hẳn người thân yêu, nhớ gia đình và tuổi thơ ở quê nhà, tưởng như không bao giờ còn trở về được nữa, tôi thấy mình như bị lưu đày, bị chôn vùi mãi mãi nơi đây, rồi những giấc mơ buồn kéo đến vây quanh tôi....
Sau này hỏi lại một vài người bạn thân cũng học ở nước ngoài, họ cũng có cảm giác như vậy... Ngoài ra trong số bạn vài trăm sinh viên cùng khóa với Kitty thì đã có hai bạn phải trở về nước vì bị bệnh, bị stress do xa nhà. Trong đó có một bạn sau khi về nước vẫn không qua khỏi và đã mãi mãi ra đi... Cũng gần đây qua trao đổi với bạn bè, mình mới biết không chỉ trong khóa mình mà ở nhiều khóa khác cũng vậy, trong vài trăm sinh viên thì có một hai người là không thích nghi được với cảnh sống cô đơn, sống quá xa quê nhà... những người không thích nghi được sẽ bị tâm thần hoặc ra đi mãi mãi....
Còn bé H' Mai thì thật đáng thương, thật tội nghiệp! Nhưng em dại khờ quá! Mà mình nghĩ, H' Mai không ở lại trần gian chắc không chỉ vì bị cha mẹ la do lỡ tay đánh bể cái ché quí của dòng họ đâu, mà còn thêm nguyên nhân khác nữa...
trả lời kity
meomun không hiểu kity nói " mà còn thêm nguyên nhân khác nữa" vậy là định ám chỉ điều gì ? Kyty không được suy diễn đâu nhé Mà thật ra câu chuyện này không hoàn toàn có thật Đúng là có 1 cô bé học sinh tự tử nhưng không phải là học sinh của meomun , còn cô bé mà meomun tả trong truyện thì vẫn còn sống sờ sờ , meomun chỉ ghép 2 sự việc lại với nhau , gọi là hư cấu trong văn chương thôi ,meomun biết kyty nghĩ gì rồi nhé
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Đúng là với các em ở lứa tuổi mới lớn thì rất quyết liệt và suy nghĩ "cực đoan". Người lớn có thể thấy đó là một "chuyện nhỏ" nhưng với các em thì lại là chuyện có thể đổi cả tính mạng. Còn đọc truyện ngắn trên, Kitty nghĩ ngoài việc bị cha mẹ la rầy, bé H' Mai còn cảm thấy buồn, cảm thấy hẫng hụt vì phải xa thầy giáo, chỉ với thầy em mới có niềm tin vào cuộc sống, thầy là ý nghĩa sống của em, rồi còn nguyên nhân gì gì nữa thuộc về cá tính của bé H' Mai....v.v... Tổng hợp nhiều nguyên nhân lại mới làm bé H' Mai quyết định ra đi mãi mãi....
Anh Mun biết Kitty nghĩ vậy phải không? Ồ, vậy là Kitty lại được biết thêm một nhà tâm lý đại tài rồi! Thật hân hạnh!
Anh Mun biết Kitty nghĩ vậy phải không? Ồ, vậy là Kitty lại được biết thêm một nhà tâm lý đại tài rồi! Thật hân hạnh!
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Kitty đã viết:Đúng là với các em ở lứa tuổi mới lớn thì rất quyết liệt và suy nghĩ "cực đoan". Người lớn có thể thấy đó là một "chuyện nhỏ" nhưng với các em thì lại là chuyện có thể đổi cả tính mạng. Còn đọc truyện ngắn trên, Kitty nghĩ ngoài việc bị cha mẹ la rầy, bé H' Mai còn cảm thấy buồn, cảm thấy hẫng hụt vì phải xa thầy giáo, chỉ với thầy em mới có niềm tin vào cuộc sống, thầy là ý nghĩa sống của em, rồi còn nguyên nhân gì gì nữa thuộc về cá tính của bé H' Mai....v.v... Tổng hợp nhiều nguyên nhân lại mới làm bé H' Mai quyết định ra đi mãi mãi....
Anh Mun biết Kitty nghĩ vậy phải không? Ồ, vậy là Kitty lại được biết thêm một nhà tâm lý đại tài rồi! Thật hân hạnh!
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Thuy Nga- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 171
Join date : 10/07/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Nhờ Thúy Nga mà giờ mình mới đọc bài viết này(quả thật vì nó hơi dài,mình lười đọc quá,xin lỗi anh Mun nha!),đọc xong mình thấy lòng nặng trĩu,một người hay sống nội tâm thì lúc nào cũng mang nặng ưu phiền,rồi có lúc lại ko làm chủ được mình.Thật tội nghiệp cho cô bé.Anh hư cấu câu chuyện làm em đọc thấy buồn quá anh Mun à.Vậy mới biết anh là người đa sầu đa cảm biết nhường nào!Em ko biết dùng biểu tượng nào để thể hiện cảm xúc cùng anh đây!!
Socola66- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 11/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Hi Thúy Nga Anh rất vui vì nghe em nói la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc Em đừng có nói là mắc bệnh lovesick nhé Em cần địa chỉ của anh thì cứ hỏi thẳng anh , cần gì phải hỏi ai Nếu địa chỉ không đúng em đi lạc vô rừng bị người da đỏ bắt là anh không chịu trách nhiệm đâu Em muốn đến cổng trường đứng nhìn vô à? Nhưng hơi buồn là nếu em có đứng nhìn vào cũng không thấy người thây trong bài " tiiếng chiêng về sáng" nữa đâu Vì anh đã bị mất dạy gần 10 năm nay rồi nhưng vẫn còn là thầy giáo Anh sẽ ra tận cổng mời cô Việt Kiều đến thăm trường vào để tìm thầy meomun năm xưa nói vậy thôi chứ anh cũng bỏ ngôi trường đó đi được 10 năm rồi Em cũng bị mất ngủ giống anh đấy Anh cũng hay thức giấc vào 3 giờ sáng lắm Nếu mà thức dậy lúc đó mà gặp em thì hay biết mấy..Hi HiThuy Nga đã viết:Kitty đã viết:Đúng là với các em ở lứa tuổi mới lớn thì rất quyết liệt và suy nghĩ "cực đoan". Người lớn có thể thấy đó là một "chuyện nhỏ" nhưng với các em thì lại là chuyện có thể đổi cả tính mạng. Còn đọc truyện ngắn trên, Kitty nghĩ ngoài việc bị cha mẹ la rầy, bé H' Mai còn cảm thấy buồn, cảm thấy hẫng hụt vì phải xa thầy giáo, chỉ với thầy em mới có niềm tin vào cuộc sống, thầy là ý nghĩa sống của em, rồi còn nguyên nhân gì gì nữa thuộc về cá tính của bé H' Mai....v.v... Tổng hợp nhiều nguyên nhân lại mới làm bé H' Mai quyết định ra đi mãi mãi....
Anh Mun biết Kitty nghĩ vậy phải không? Ồ, vậy là Kitty lại được biết thêm một nhà tâm lý đại tài rồi! Thật hân hạnh!
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Được sửa bởi meomun ngày Tue Dec 21, 2010 7:42 pm; sửa lần 1.
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
cám ơn socola đã chia sẻ cùng anh Câu chuyện đó có thật một nửa và sự việc đó cũng hay xẩy ra ở vùng người dân tộc sinh sống Câu chuyện này anh viết để tham gia cuộc thi " viết về giáo viên" do báo " Giáo dục thời đại" tổ chức năm 2005 Không được giải gì nhưng cũng được lọt vào chung kết và được chọn in thành sách ( 40 truyện được chọn trong số 4000 truyện dự thi) được trả nhuận bút 2 lần ( một lần in trên báo trả 200,000đ và in sách trả 100,000đ) Em chỉ cần dùng biẻu tượng socola là anh thích rồi Anh mun thích ăn chè màSocola66 đã viết:Nhờ Thúy Nga mà giờ mình mới đọc bài viết này(quả thật vì nó hơi dài,mình lười đọc quá,xin lỗi anh Mun nha!),đọc xong mình thấy lòng nặng trĩu,một người hay sống nội tâm thì lúc nào cũng mang nặng ưu phiền,rồi có lúc lại ko làm chủ được mình.Thật tội nghiệp cho cô bé.Anh hư cấu câu chuyện làm em đọc thấy buồn quá anh Mun à.Vậy mới biết anh là người đa sầu đa cảm biết nhường nào!Em ko biết dùng biểu tượng nào để thể hiện cảm xúc cùng anh đây!!
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Anh Mun oi ! an che di
Ok, Anh Mun duoc nhuan but 300k roi , kobao ai biet het vay . Ky nay dang o Sai gon , Anh Mun dan Lun va Ba TyTyTY cung Anh Dang di an kem nha , hi hihi....
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Lùn thân mến! Đi đâu mà biệt tăm giờ mới xuất hiện lại đòi ăn chè nữa hả? Nhờ có Socola mà Lùn mới có chè ăn đó nha,nhớ để dành phần đó.trananhtrongni đã viết:Ok, Anh Mun duoc nhuan but 300k roi , kobao ai biet het vay . Ky nay dang o Sai gon , Anh Mun dan Lun va Ba TyTyTY cung Anh Dang di an kem nha , hi hihi....
Socola66- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 11/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Socola66 đã viết:Lùn thân mến! Đi đâu mà biệt tăm giờ mới xuất hiện lại đòi ăn chè nữa hả? Nhờ có Socola mà Lùn mới có chè ăn đó nha,nhớ để dành phần đó.trananhtrongni đã viết:Ok, Anh Mun duoc nhuan but 300k roi , kobao ai biet het vay . Ky nay dang o Sai gon , Anh Mun dan Lun va Ba TyTyTY cung Anh Dang di an kem nha , hi hihi....
Chú Lùn ơi! giờ mới chịu xuất hiện hay sao? động lực nào làm chú Lùn nhà mình lộ diện vậy ta... đừng nói đựơc uống cfe miễn phí là có mặt nhen! A mun chỉ có 300k mà Lùn đòi ăn đủ thứ vậy coi chừng ai k nhanh chân sẽ bị ở lại rửa ly đó nói đùa với Lùn tí cho vui k giận chứ! vì lâu rùi k thấy mặt Lùn cũng buồn giờ Lùn chịu lộ diện rùi mừng ơi là mừng .. thiếu bóng Lùn diễn đàn đã ngũ gục hơn 3 tháng rùi .. Lùn gọi các bạn thức dậy đi Nhậu đi nhé
như ý- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 561
Join date : 27/07/2010
Age : 58
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì saoKitty đã viết:Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Anh Mun ơi !meomun đã viết:Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì saoKitty đã viết:Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
Socola66- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 46
Join date : 11/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Socola66 đã viết:Anh Mun ơi !meomun đã viết:
Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì sao
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
Socola làm Kitty đau bụng quá. He he he
Mà anh Mun nói hình xấu tức là ý muốn khoe rằng bên ngoài anh Mun còn đẹp giai hơn nhiều đó các bạn ơi!
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Kitty đã viết:Socola66 đã viết:Anh Mun ơi !meomun đã viết:
Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì sao
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
Socola làm Kitty đau bụng quá. He he he
Mà anh Mun nói hình xấu tức là ý muốn khoe rằng bên ngoài anh Mun còn đẹp giai hơn nhiều đó các bạn ơi!
I couldn't wait... ... to write the correct ...Vietnamese words .E tang anh meomun bai tho nay nhe.
If I could write words
Like leaves on an autumn forest floor,
What a bonfire my letters would make.
If i could speak words of water,
You would drown when I said
"I LOVE YOU"(Spike Miligan)
Thuy Nga- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 171
Join date : 10/07/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Cám ơn Socola nhé Em làm anh cảm động quáSocola66 đã viết:Anh Mun ơi !meomun đã viết:Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì saoKitty đã viết:Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
[code]meomun đã viết:Cám ơn Socola nhé Em làm anh cảm động quáSocola66 đã viết:Anh Mun ơi !meomun đã viết:Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì saoKitty đã viết:Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
Hi Anh meomun ...Anh chi duoc quyen cam dong thoi nha...chu khong duoc rung dong con tim anh nhe'
Thuy Nga- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 171
Join date : 10/07/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
meomun đã viết:Cám ơn Socola nhé Em làm anh cảm động quáSocola66 đã viết:Anh Mun ơi !meomun đã viết:Kity chơi xấu anh Mun , đưa hình này xấu quá cho Thúy Nga xem Thúy nga không yêu anh Mun nữa thì saoKitty đã viết:Chưa về Việt Nam được thì thôi Thúy Nga ngắm đỡ hình này nha, Kitty mới chộp được tối qua đấy. Hi hiThuy Nga đã viết:
Hi Anh Meomun va Kitty,Thuy Nga thuc day khoang 3:42am (khong ngu duoc) dem qua minh len giuong 1:00am...Nho vay ma Thuy Nga doc bai "TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG" rat la nhieu lan.Phoung Lan that la thong minh nho PL ma minh hieu cau truyen nhieu hon...A thi ra ...AnhMun nha minh co nhieu tinh cam uot ac qua,khong biet la ThuyNga co benh gi khong ?ma toi ngay cu di tim bai cua Anhmeomun viet de ma doc.Luc dau thi luoi lam chi doc luot qua thoi ...lau dan lai ...doc di doc lai nhieu lan...khong biet tai sao nua ne! Dia chi trong bao ma keo tim duoc co dung la ...neu em ...se toi tay anh khong ?Chac co le mot ngay nao do em se xuat hien truoc cong truong de nhin thay anh ro hon ma khong can phai bao la em se den.Lam nhu vay co duoc khong anhMeomun?
Nếu Thúy Nga không yêu thì em sẽ yêu anh,anh ko "ế" đâu.Đừng lo anh nhé!
Thuý Nga yên tâm đi Từ cảm động đến rung động còn xa lắm đó
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
Thuý Nga yên tâm đi Từ cảm động đến rung động còn xa lắm đó[/quote]
Xa cở bao nhiêu A mun hả?
chucunyeu- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 53
Join date : 30/11/2010
Re: TIẾNG CHIÊNG VỀ SÁNG-(TRUYỆN NGẮN)
chucunyeu đã viết:
Thuý Nga yên tâm đi Từ cảm động đến rung động còn xa lắm đó
Xa cở bao nhiêu A mun hả? [/quote]
Còn tùy thuộc vào đối tác nữa chucunyeu à
Chucunyeu hỏi anh mun sao không làm thơ vui Anh mun xin mượn lời Nguyễn Du ( có cải biên chút ít) trả lời " người buồn thơ có vui đâu bao giờ" thông cảm cho A mun nhé
meomun- Thành viên tích cực
- Tổng số bài gửi : 568
Join date : 09/08/2010
Similar topics
» truyện ngắn hay
» NHỮNG MẪU TRUYỆN NGẮN-Ý NGHĨA LỚN....XÚC ĐỘNG.
» Truyện thiền - Mẹ Với Shoun
» Câu truyện cảm động về tình mẹ!
» Truyện thiếu nhi dành cho các ba, mẹ
» NHỮNG MẪU TRUYỆN NGẮN-Ý NGHĨA LỚN....XÚC ĐỘNG.
» Truyện thiền - Mẹ Với Shoun
» Câu truyện cảm động về tình mẹ!
» Truyện thiếu nhi dành cho các ba, mẹ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết